Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 4 21, 2013

Thịt thỏ rô ti

Thịt thỏ rô ti là món ăn ngon , thịt thỏ có thể mua trong siêu thị, hoặc ngoài chợ, không quá đắt. Chỉ cần thêm một mấy cánh hoa hồi, quế chi, và chút ngũ vị hương là bạn đã cón một món ngon khó cưỡng. Nguyên liệu _ Thịt thỏ: 1 kg _ Ngũ vị hương: 1 thìa cà phê _ Hoa hồi: 3 cánh _ Quế chi: một miếng bằng cỡ ngón tay út _ Nước dừa tươi: 1 lít _ Gia vị: Muối, đường, mì chính, tiêu _ Rượu trắng: 1 thìa canh _ Tỏi khô: 3 tép, đập dập _ Một chút màu hoa hiên _ Dầu ăn Cách làm Thỏ nguyên con chặt làm tư hoặc nhỏ hơn nếu thích, ướp cùng ngũ vị hương, rượu trắng. và một chút tiêu, muối, mì chính, để khoảng 30 phút cho ngấm gia vị. Bắc chảo dầu, để nhiệt lớn, đun tới khi dầu nóng thì cho thỏ vào, để khoảng 10 giây cho thịt thỏ săn lại, vàng đều. Cho một chút dầu vào chảo, cho hoa hồi và quế chi (bóp nhỏ), tỏi củ vào đảo một lúc cho có mùi thơm. Kế đó cho thêm chút bột ngũ vị hương, cho tiếp thịt thỏ vào đảo cùng. Cuối cùng đổ nước dừa vào, đun sôi, vặn nhỏ lửa cho tới kh...

Canh cá thác lác nấu khổ qua

Hè rồi, nóng quá, nóng vãi mỡ đi được, mụn nhọt nổi tùm lum, thôi, làm nồi canh cá thác lác nấu khổ qua ăn cho sướng mồm, mát miệng. Trái khổ qua, ngoài Bắc gọi là mướp đắng; cá thác lác thì ngoài Bắc ít có, nhưng cứ cầm tiền ra chợ rồi khác sẵn. »  Cá kèo nướng muối ớt »  Cá lóc hấp bầu »  Cá lóc nướng trui NGUYÊN LIỆU - Khổ qua: 3 trái - Thác lác: 300 g - Hành lá, ngò rí (rau mùi): cắt nhuyễn - Hành tím: 1 củ, đập dập, băm nhuyễn - Gia vị: tiêu, muối, hạt nêm, đường , dầu ăn CÁCH LÀM - Cá thác lác nêm chút tiêu, muối rồi quết cho thật kĩ. Quết là cho cá và trong một cái chậu hoặc thau inox, dung tay nhấc cả khối cá lên ngang với tai rồi quật xuống thau, làm thế vài chục lần thì cá sẽ nhuyễn và giòn hơn. - Khổ qua cắt đôi hoặc làm 3 – 4 tùy theo ý thích, nạo hết ruột, nhồi cá thác lác vào. - Phi thơm hành tím, nước vào đun sôi rồi cho khổ qua đã nhồi thác lác vào đun tới khi khổ qua chín mềm, nêm gia vị vừa ăn. Cuối cùng thả ra hàn...

Cá kèo nướng muối ớt

Cá Kèo (có người gọi là cá Bống Kèo) là đặc sản  của vùng sông nước Cửu Long, thường chỉ xuất hiện vào mùa con nước ròng. Thịt cá Kèo màu trắng, có thể chế biến thành nhiều món ăn ngon khác nhau. Nếu ăn cùng với cơm thì có thể kho tiêu, kho tộ; để ăn nhậu thì làm cá kèo nướng muối ớt , nướng mắm nhĩ; lẩu cá Kèo lá giang là có vị chua dịu, thơm mùi lá giang. Một ngày đẹp trời, làm cá Kèo nướng muối ớt cũng là một thú vui. Cá Kèo không phải sơ chế như những loại cá khác, nhưng cũng không dễ sơ chế vì nó trơn như chạnh và rất khỏe. Nói chung có 2 cách, bạn cứ cho hết vào túi ni lông, sau đó cho vào lò vi sóng quay khoảng 20 - 30 giây, tùy theo số lượng cá và công suất của lò, là có thể yên tâm lấy ra xỏ vào xiên tre. Nếu không có lò vi sóng thì bỏ túi ni lông, ướp bằng đá hoặc cho vào ngăn đá tủ lạnh một lúc, cá ngất đi là lấy ra xiên được. »  Cá lóc hấp bầu »  Cá lóc nướng trui »  Cháo cá miền Bắc NGUYÊN LIỆU - Cá Kèo - Xiên tre - Than hoa CÁCH LÀM...

Món lạ Miền Nam

Tôi viết cuốn “Món lạ miền Nam” này để ghi một chút ân tình lại trong những ngày xa phần tử, được các người xa lạ thương yêu như mẹ thương con, như vợ thương chồng, như em gái thương anh, chăm bón cho những miếng ngon vật lạ để khuây khỏa nỗi lòng của người mang nặng bảy tám biệt ly một lúc. Có bạn nào con đẻ của miền Nam nước Việt lúc này ở nơi hải giác thiên nhai, tình cờ đọc sách này, thấy tha thiết với xứ sở của mình hơn; có bạn nào chưa tới miền Nam nước Việt mà đã thấy có cảm tình qua những miếng lạ mà tôi sẽ nói tới dưới đây hay có bạn nào từ nơi xa lạ đến, không tìm thấy sự ngon lành của nước Việt miền Nam mà vì loạt bài này thấy thương mến miền Nam, miếng ăn của miền Nam, đất nước miền Nam hơn, thế là tôi mãn nguyện. Dựng Canh rùa Chuột thịt Khô

Dựng (Món lạ miền Nam)

Có người đọc cuốn “Miếng ngon Hà Nội” của tôi xong, thúc giục: - Miền Nam nước Việt có nhiều thức ngon lành lắm, sao không sưu tầm lại mà viết thành một cuốn nữa coi chơi? Tôi bỏ nhà đi lang bạt từ lúc mười bảy tuổi. Đến Sài Gòn dạo đó, tôi đã ăn nem Thủ Đức, thưởng thức phá lấu Lồ Ồ, ăn tóp mỡ nhiễn đường ở Sa Đéc, nếm suông ở Cây Mai, thịt bò bảy món Bà Hom, mì Cột Đèn Năm Ngọn. Rồi đến kỳ này, lại trở về quê ngoại mến thương, tôi đã thưởng thức nhiều món hơn, nhưng thú thực tôi không thấy các món đó có nói lên được cái gì mới mẻ, lạ lùng cho lắm. Có lẽ tô cá chìa vôi ngon thực, nhưng lòng còn gởi về cố lý nên cá rô đầm Sét vẫn là hơn, trái su su mát như da cô gái tuyết trinh, ô hay, sao lại như đăng đắng, mà miếng thịt gà muốn chế hóa cách gì đi nữa cũng vẫn cứ nhạt phèo? Mãi đến gần đây, tôi mới nhận ra rằng hương vị của những miếng ngon không hoàn toàn do nơi khẩu cái. Tự nhiên, không vì lý do gì hết, vào một buổi chiều xuống mầu kia, mình thấy miế...

Canh rùa

Thôi cũng là may: phe dân chủ ở Mỹ thắng, mình đã thấy ngay một cái lợi là biết ăn canh rùa. Mới nghe, tưởng là đùa, nhưng sự thật quả là như thế. Từ thuở bé, sống ở Thủ đô Bắc Việt, ông bà tôi, rồi đến thầy mẹ tôi, chỉ dung nạp được một thứ kêu là ba ba: ba ba tần, ba ba nướng chả, ba ba om, ba ba nấu giả cầy (có đậu phụ, chuối xanh, lá tía tô... Thượng đế ơi, ngon quá!)... nhưng đến cái con vật mệnh danh là con rùa thì tối kỵ, không ai lại ăn đến cái thứ đó bao giờ. Quái, con rùa thì khác gì con ba ba? Mà sao ăn ba ba lại không ăn rùa? Có lúc tôi nghĩ như thế nhưng không dám hỏi. Mãi đến sau này, lấy vợ, có buổi mây chiều gió sớm, ngồi “đấu lý” với nhau, tôi mới biết người hiền nội trợ phương Bắc không ăn rùa là vì thành kiến từ ngàn đời xưa để lại: Thương thay thân phận con rùa, Lên đình đội hạc, xuống chùa đội bia Ở đình chùa nào, người ta cũng thấy con rùa bằng đá hay bằng gỗ nên con rùa, không ai bảo ai, đã mặc nhiên thành ra một con vật huyền bí, có...

Chuột thịt

Thế là hết. Bao nhiêu thành tâm, với công trình thức trắng đêm để muối được một liễn thịt chuột đem lên cho con gái ở đô thành tan vỡ hết trong giây phút chỉ vì một chữ không. Không ăn. Không thể nào ăn được. Ghê lắm. Mấy đứa cháu nhất định không dám ăn. Có nhiều người chồng vốn đã là người “kén” ăn không thể nào chịu nổi, nhưng vì chiều vợ chỉ cười mà không nói gì. Là vì cái liễn thịt chuột muối kia là của bà già vợ lễ mễ đem từ An Giang, lên cho “vợ chồng con Tư” - mà chuột An Giang, khỏi phải nói, ai cũng biết là nổi tiếng ngon nhất miền Nam nước Việt. Tội nghiệp nó lấy chồng đã mười một năm nay mà chưa có cơ hội về thăm quê. Nhớ lại lúc nó còn con gái, chỉ thèm ốc gạo và thích chuột mà dăm thì mười họa mới được ăn một bữa. Không phải vì An Giang hiếm chuột - trái lại nhiều là khác - nhưng chỉ vì tại ở nhà không có con trai, nên không có người đi săn chuột về ăn. Bỏ tiền ra chợ mua, đối với con nhà nghèo, là chuyện không mấy ai nghĩ tới. Sống ở quê, thèm chuột quá mà p...

Khô

Muốn cách gì đi nữa, tôi yêu thì tôi cứ bảo là tôi yêu. Yêu Sài Gòn quá, Sài Gòn ơi, bởi vì Sài Gòn là trời hoa, đất rượu. Rượu uống bất cứ loại nào, bất cứ ở đâu, bất cứ giờ nào. Uống cho kỳ “đã” thì thôi. Tôi yêu Sài Gòn là vì rượu ở đây “đã” lắm, rượu đậu nành; rượu Vĩnh Tồn Tâm; rượu thuốc uống vào không tê thấp, khỏi đau gan, khỏi sình ruột; rượu đế; rượu côngsi; thế rồi lại còn nào là whisky, cognac, nào là rượu Minh Mạng “nhất dạ lục giao sinh ngũ tử”, rượu dâu, rượu nếp than..., trăm thứ bà rằn rượu... uống vào đã mát cả ruột gan, lại có bao nhiêu thứ nhắm diệu kỳ, hỏi làm sao không hả? Này, anh cứ thử cắt một miếng bần hay miếng cốc, chấm tí ti mắm ruốc, đưa cay, có phải sướng cái ông thần khẩu quá lắm không? Khế, ổi xanh, củ kiệu, ba con tôm khô hay vài cái xương “xí quách”, ấy thế là ta đã có mấy thứ nhắm lý tưởng; để làm cho nổi bật lên cái vị của “chất nước có men” lên rồi. Anh giơ cái ly lên mời bạn “Dô!” rồi há hốc miệng ra “ngưu ẩm”. Anh tự nhủ: ...